NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Có nỗi buồn chẳng thể gọi được tên
Vừa vui thế lại âu sầu là thế!
Chẳng muốn nói ra rồi hoá thành kể lể
Nhưng cũng chẳng muốn giữ trong lòng tâm sự chẳng chia ai

Sao cứ phải giận hờn? Sao cứ phải chông gai?
Sao cứ phải mệt nhoài, nghĩ suy và trách móc?
Sao cứ phải hoài nghi cho rã rời khối óc
Xa cách chưa đủ hao gầy, còn muốn tổn thương nữa hay sao?

Đừng làm cho trái tim đã qua một lần đau
Chịu không nổi đâu nếu đau thêm lần nữa
Hãy thay tất cả bằng dịu dàng, bao dung, gọi yêu thương về náu nương sau cánh cửa
Sướng hay khổ do mình, đừng ngốc nghếch đổ thừa cho số phận bể dâu

Chẳng cần hứa làm gì nhưng gắng bên cạnh và nắm chặt lấy tay nhau
Thời gian như thoi đưa, qua rồi không trở lại
Chúng mình cùng nâng niu phút giây này để được là của nhau bây giờ và mãi mãi
Đừng biến cách xa với giận hờn thành vật cản đường... ngăn bước chúng ta đi.
Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top