TỰ TÌNH

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Rồi cũng có lúc mình bỏ cuộc đời này mà đi vào một giấc ngủ thật sâu
Một trăm năm, một ngàn năm, hoặc lâu hơn thế nữa
Ngủ một giấc thật dài cho đến khi xác thân này mục rữa
Tan như làn khói nhẹ hẫng giữa trời.

Rồi cũng có lúc mình ra đi và trả hết lại cho đời
Những niềm vui đã vay, những nỗi buồn để ngỏ
Lời cảm ơn đến một người mình đã từng gặp gỡ
Để rồi thành dang dở trong nhau.

Rồi cũng đến lúc mình mang những giọt nước mắt này vùi xuống lòng đất sâu
Cầu chúc cho cuộc đời người từ nay về sau,
sẽ là những ngày đầy nắng...
Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top