MỘNG...
Tôi mong một lần chải tóc cho người yêu
Bên thềm nhạt nắng những buổi chiều
Tôi mong lắm được nắm tay người ấy
Để giữa rừng người chẳng thể lạc mất nhau
Tôi mong lắm xóa dịu những nỗi đau
Chẳng còn đọng lại trên bờ mi héo hắt
Để những ngày khi nắng vàng nhẹ tắt
Tôi bên người lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Tôi mong lắm những chuyện giận hờn
Chỉ giả vờ thôi nhưng tưởng là thật đấy
Để bình minh mỗi ngày mai thức dậy
Tôi mĩm cười khi người ấy ở bên
Tôi mong lắm khi mọi người nhìn lên
Phía trên thánh đường tôi và em đứng đó
Khẽ nguyện cầu và cùng nhau nói nhỏ
"Yêu trọn một đời một kiếp nha em".
Bên thềm nhạt nắng những buổi chiều
Tôi mong lắm được nắm tay người ấy
Để giữa rừng người chẳng thể lạc mất nhau
Tôi mong lắm xóa dịu những nỗi đau
Chẳng còn đọng lại trên bờ mi héo hắt
Để những ngày khi nắng vàng nhẹ tắt
Tôi bên người lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Tôi mong lắm những chuyện giận hờn
Chỉ giả vờ thôi nhưng tưởng là thật đấy
Để bình minh mỗi ngày mai thức dậy
Tôi mĩm cười khi người ấy ở bên
Tôi mong lắm khi mọi người nhìn lên
Phía trên thánh đường tôi và em đứng đó
Khẽ nguyện cầu và cùng nhau nói nhỏ
"Yêu trọn một đời một kiếp nha em".
Bạn đang xem bài thơ : MỘNG... tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.