CÀNG LỚN
Càng lớn ta lại càng thấy buồn
Nhiều khi chẳng hiểu chuyện gì luôn
Chỉ là chuyện vặt không đáng nói
Thế mà nước mắt chẳng ngừng tuôn
Càng lớn ta càng sợ đám đông
(Gái ngoan đến độ tuổi lấy chồng
Ấy vậy mà sao chẳng muốn tới
Trai thì :"thôi kệ, cứ lông bông")
Càng lớn ta lại càng sợ yêu
Ai đó làm ta nhớ một chiều
"Hôm ấy trời đang mưa như trút
Em thời chẳng đến..ta cô liêu
Chiều nay tháng Sáu mưa lại về
Làm ơn hãy nhắc :"anh đừng đi!"
Mưa chiều ướt áo, mình anh lại
Em chẳng về ngang, vậy ích gì?
Bạn đang xem bài thơ : CÀNG LỚN tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.