MÀU TI-GÔN CŨ
-Em chẳng hờn anh, chẳng giận anh.
Chỉ là em tiếc mớ trầu xanh
Ti gôn màu máu, tim tan vỡ
Khóa chặt niềm đau mộng chẳng thành.
-Anh tự trách mình,tự giận anh!
Sao khi xưa ấy nỡ đoạn đành
Ví cánh Tigôn như tim vỡ
Làm tan tác cả mộng ngày xanh
Sao khi xưa ấy nỡ đoạn đành
Ví cánh Tigôn như tim vỡ
Làm tan tác cả mộng ngày xanh
-Thôi chớ trách mình, giận chi anh !
Âu là duyên nợ, ta phải đành.
Ti gôn anh giữ, vui duyên mới
Trầu vàng, cau úa trách chi anh!
Âu là duyên nợ, ta phải đành.
Ti gôn anh giữ, vui duyên mới
Trầu vàng, cau úa trách chi anh!
-Anh phải trách mình,phải giận anh!
Dự cảm làm chi chuyện chẳng lành?
Tigôn năm ấy làm chi tội?
Mà đành héo rũ lá trầu xanh
Dự cảm làm chi chuyện chẳng lành?
Tigôn năm ấy làm chi tội?
Mà đành héo rũ lá trầu xanh
-Trầu vàng cau úa chẳng hóa xanh
Dẫu sao thì mộng cũng không thành.
Trách hờn chi nữa thêm ray rứt
Chi bằng gửi gió, đúng không anh ?
Dẫu sao thì mộng cũng không thành.
Trách hờn chi nữa thêm ray rứt
Chi bằng gửi gió, đúng không anh ?
-Sá gì cơn gió thoảng mong manh
Há đủ phong ba để dỗ dành?
Khi mà lòng anh đầy bão tố
Bao giờ yên được,hỡi cao xanh?
Há đủ phong ba để dỗ dành?
Khi mà lòng anh đầy bão tố
Bao giờ yên được,hỡi cao xanh?
-Oán Trời, trách phận ích chi anh!
Ông tơ bà nguyệt chẳng kết thành.
Em hiểu lòng anh đầy bão tố
Nên lòng mãi chẳng thể quên anh!
Ông tơ bà nguyệt chẳng kết thành.
Em hiểu lòng anh đầy bão tố
Nên lòng mãi chẳng thể quên anh!
-Nửa đời còn lại mãi quẩn quanh
Hoa tim đã vỡ cánh tan tành
Thương em ôm ấp cành hoa cũ
Để nước mắt nào hóa long lanh.
Hoa tim đã vỡ cánh tan tành
Thương em ôm ấp cành hoa cũ
Để nước mắt nào hóa long lanh.
-Huân Trần/Nguyễn Thị Điệp-
Bạn đang xem bài thơ : MÀU TI-GÔN CŨ tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.