NỬA HỒN CÔ ĐƠN
NỬA HỒN CÔ ĐƠN
Tôi trở về với một nửa hồn tôi
Nửa rêu phong của tâm hồn cũ kỹ
Tôi trở về với những gì vốn dĩ
Thuộc về tôi dẫu hoang hoải, xót xa...
Tôi trở về mà thiếu nửa hồn kia
Nửa ở lại có gọi về mỗi tối
Hoặc tìm tôi trên con đường lầy lội
Hay quên rồi...đã cũ phải bỏ đi!
Tôi trở về trọn vẹn với đơn côi
Góp nhặt phai phôi thả vào trong chiếc đèn lồng thắp
Ánh sáng nhạt nhoà để gió lùa hiu hắt
Chẳng hiểu vì cớ gì mà nước mắt khẽ tuôn rơi
Tôi trở về mà thiếu nửa thiếu đôi
Trống vắng lắm...! khi đêm về lặng lẽ
Phải tập quen thôi...đường đời nhiều lối rẽ
Nửa kia đã không còn...tha thiết bước cùng tôi.!
Hữu Duyên
Bạn đang xem bài thơ : NỬA HỒN CÔ ĐƠN tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.