XIN ANH ĐỪNG TRÁCH HẬN KẺ RA ĐI

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Hôm ấy em cười và tiễn anh đi
Cái rét nàng Bân khiến người ta bịn rịn
Tay nắm chặt lòng vẫn còn giấu kín
Những yêu thương chưa kịp nói bao giờ...
Anh dặn dò em hãy ráng đợi chờ
Anh sẽ về như đúng lời hẹn ước
Nhiệm vụ thôi, dù đi xuôi về ngược
Trong tim này chỉ khắc mỗi tên em...
Em gật đầu mắt đã nhuốc nhem
Cuộc chia li nào không nhuốm màu nuối tiếc
Anh cúi đầu hôn lên đôi mắt biếc
Người đi rồi em vẫn đứng ngẩn ngơ
Đã hơn rồi mùa hoa gạo bơ vơ
Hàng xoan già đã buông mình thay lá
Biết bao mùa Xuân qua Đông vội vã
Em vẫn chờ bóng của một người thương
Anh ở đâu nơi khắp nẻo dặm trường
Không tin tức chẳng có lời hồi đáp
Em thèm lắm một vòng tay ấm áp
Thuở ngày xưa nơi những chốn hẹn hò
Ở quê nhà ai cũng mải lắng lo
Ba Mẹ anh em vẫn thường lui tới
Mẹ vẫn khóc mắt dõi nhìn mong đợi
Em lặng người siết vai Mẹ chẳng buông
Mỗi đêm về nước mắt cứ thế tuôn
Phận con gái em phải tròn chữ Hiếu
Anh ơi anh liệu anh có hiểu
Người ta sang nhà hỏi rượu với cau
Em nép mình ở tận cửa sau
Ba Mẹ em đã nhận rồi anh ạ
Ngày mai đây là đường chia đôi ngả
Em phải về làm vợ của người ta
Dạ cay xè nóng rát những xót xa
Đành tạ lỗi cho một lời hẹn ước
Nếu có kiếp sau em thầm mong được
Duyên mình tròn nặng nghĩa nợ phu thê.
Anh ơi anh nếu một buổi trở về
Hãy quên em, quên một người phản bội
Cả cuộc đời em vẫn còn sám hối
Xin anh đừng trách hận kẻ ra đi...
(XIN ANH ĐỪNG TRÁCH HẬN KẺ RA ĐI)
-Sầu Đông-
Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top