XIN NỖI BUỒN
Người đăng:
Đá Vàng
Nhãn:
Thơ Tâm Trạng
vào lúc
20:17
Có ai không, cho tôi mượn bờ vai
Mệt mỏi rồi tôi sợ mình ngã mất
Tại sao lạc giữa dòng đời tấp nập
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình
Mệt mỏi rồi tôi sợ mình ngã mất
Tại sao lạc giữa dòng đời tấp nập
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình
Những lúc buồn cũng chỉ biết lặng thinh
Lặng lẽ một mình bên ly cafe đắng
Bao đêm lẻ loi trong căn phòng vắng lặng
Chẳng biết điều gì để tôi đợi ở ngày mai
Lặng lẽ một mình bên ly cafe đắng
Bao đêm lẻ loi trong căn phòng vắng lặng
Chẳng biết điều gì để tôi đợi ở ngày mai
Tôi quen cô đơn qua những tháng ngày dài
Cứ ngỡ yêu thương trong lòng giờ chai sạn
Chẳng dám trông mong vào một ngày tươi sáng
Mình lại mỉm cười rạng rỡ được như xưa
Cứ ngỡ yêu thương trong lòng giờ chai sạn
Chẳng dám trông mong vào một ngày tươi sáng
Mình lại mỉm cười rạng rỡ được như xưa
Hạnh phúc lạc đường giờ đỡ tắc hơn chưa
Hết những ngày mưa bao giờ trời sáng lại
Nỗi buồn này, xin đừng là mãi mãi
Sống ở trên đời ai chẳng muốn có một bờ vai
Hết những ngày mưa bao giờ trời sáng lại
Nỗi buồn này, xin đừng là mãi mãi
Sống ở trên đời ai chẳng muốn có một bờ vai
Bạn đang xem bài thơ : XIN NỖI BUỒN tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.