TRỐN ĐI EM
Trốn đi em
đừng neo mình nơi ấy nữa
có dành cho em đâu
Ở nơi ấy chỉ có nỗi buồn sâu
và chỉ em tự dỗ mình rằng sẽ ổn
nhưng sự thật khi một lần thương tổn
rất khó lành...
Đi tiếp đi
đến một nẻo trong lành
nơi mà mưa chỉ đơn giản là cơn mưa thôi đấy
nơi nỗi buồn không vươn mình cựa quậy
để mượn giọt nước này che lấp vị mặn kia
Thử đi về nơi chẳng ai biết đến em kia
nơi mà cả thành phố đón chào em như lãng khách
ngồi trong căn nhà lạ tựa mình vào bức vách
em thấy bình yên...
Đi đi
một mình
để tìm lấy
bình yên....
đừng neo mình nơi ấy nữa
có dành cho em đâu
Ở nơi ấy chỉ có nỗi buồn sâu
và chỉ em tự dỗ mình rằng sẽ ổn
nhưng sự thật khi một lần thương tổn
rất khó lành...
Đi tiếp đi
đến một nẻo trong lành
nơi mà mưa chỉ đơn giản là cơn mưa thôi đấy
nơi nỗi buồn không vươn mình cựa quậy
để mượn giọt nước này che lấp vị mặn kia
Thử đi về nơi chẳng ai biết đến em kia
nơi mà cả thành phố đón chào em như lãng khách
ngồi trong căn nhà lạ tựa mình vào bức vách
em thấy bình yên...
Đi đi
một mình
để tìm lấy
bình yên....
Bạn đang xem bài thơ : TRỐN ĐI EM tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.