Ai Rồi Cũng Khác
Đi mòn gót con tìm về với Mẹ
Về lại thăm dòng sông nhỏ quê mình
Mùa nắng cháy cánh đồng khô nứt nẻ
Con sáo buồn...nên nó cũng lặng thinh..!
Đường về nhà mấy ai đành quên được
Nơi Mẹ quê từng tay bế tay bồng
Gió mùa thu cùng lời ru dịu ngọt
Đi xa rồi...nỗi nhớ bỗng mênh mông..!
Con dù lớn vẫn chỉ là đứa trẻ
Muốn yêu thương và nũng nịu bên người
Con dù lớn vẫn là con của Mẹ
Vẫn dại khờ...như cái thuở nằm nôi..!
Ai Rồi Cũng Khác
Bạn đang xem bài thơ : Ai Rồi Cũng Khác tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.