Đã hững hờ với câu chuyện trăm năm
Người đăng:
Đá Vàng
Nhãn:
Tiểu Tử KH
vào lúc
22:17
Cái ngày họ bảo thích mình nhiều lắm
Mình lặng thinh chẳng dám gật đầu ừ
Vì ký ức trong lòng còn sâu đậm
Nhìn họ mà lòng thầm ước giá như...
Mình lặng thinh chẳng dám gật đầu ừ
Vì ký ức trong lòng còn sâu đậm
Nhìn họ mà lòng thầm ước giá như...
Mình đã nói mình không muốn yêu nữa
Vì vết thương ngày ấy vẫn chưa lành
Họ nắm tay rồi thốt lời thề hứa
" Nép vào lòng... đau khổ sẽ qua nhanh "
Vì vết thương ngày ấy vẫn chưa lành
Họ nắm tay rồi thốt lời thề hứa
" Nép vào lòng... đau khổ sẽ qua nhanh "
Mình đã nói mình còn thương người trước
Họ ôm mình bảo vẫn chờ được mà
Thế mà khi mắt mình ngân ngấn nước
Lúc nhớ về...
họ vội vàng buông ra...
Họ ôm mình bảo vẫn chờ được mà
Thế mà khi mắt mình ngân ngấn nước
Lúc nhớ về...
họ vội vàng buông ra...
Mình tự trách bản thân mình nông nỗi
Đã yêu lầm, yêu lại, lại yêu lầm
Rồi từ đó dẫu bao người dạm hỏi
Cũng hững hờ với câu chuyện trăm năm...
Đã yêu lầm, yêu lại, lại yêu lầm
Rồi từ đó dẫu bao người dạm hỏi
Cũng hững hờ với câu chuyện trăm năm...
Bạn đang xem bài thơ : Đã hững hờ với câu chuyện trăm năm tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.