Em đã cầm một Hà Nội đi đâu
Ta đi giữa Hà Nội ngàn năm tuổi
Ngắm sương tan trong nỗi nhớ êm đềm
Mùa thu bỗng hóa thành con gái đẹp
Ta đánh liều gọi Hà Nội bằng em.
Ngắm sương tan trong nỗi nhớ êm đềm
Mùa thu bỗng hóa thành con gái đẹp
Ta đánh liều gọi Hà Nội bằng em.
Chợt khựng mình hoa sữa nhập vào đêm
Ta nhập vào nhau tan vào cùng hoa sữa
Thế rồi mùa thu buốt trên tay
Em không về căn phòng đầy nỗi nhớ.
Ta nhập vào nhau tan vào cùng hoa sữa
Thế rồi mùa thu buốt trên tay
Em không về căn phòng đầy nỗi nhớ.
Em không về mùa thu buồn đến thế
Những hàng cây cứ tan tác rơi màu
Ta quay đi giờ thành hai lối rẽ
Em đã cầm một Hà Nội đi đâu?
Những hàng cây cứ tan tác rơi màu
Ta quay đi giờ thành hai lối rẽ
Em đã cầm một Hà Nội đi đâu?
Ta nào dám ước mơ đời thi sĩ
Cứ lang thang trên khắp mọi nẻo đường
Đời bạc lắm thôi về đi mình ạ
Con rem tàu đã bạc phếch gió sương.
Cứ lang thang trên khắp mọi nẻo đường
Đời bạc lắm thôi về đi mình ạ
Con rem tàu đã bạc phếch gió sương.
Ta không về mà bỏ đời đi bụi
Mùa thu qua mùa hoa cũng lỡ làng
Ta tìm em hay đi tìm nỗi nhớ
Hay đi tìm một Hà Nội lang thang?
Mùa thu qua mùa hoa cũng lỡ làng
Ta tìm em hay đi tìm nỗi nhớ
Hay đi tìm một Hà Nội lang thang?
Bạn đang xem bài thơ : Em đã cầm một Hà Nội đi đâu tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.