Thương hoài nơi xa vắng
Người đăng:
Đá Vàng
Nhãn:
Trần Thành Vinh
vào lúc
13:05
Anh đã khép cho mình cánh cửa
Phía buồng tim vốn hoang hoải tột cùng
Mong gì nữa yêu thương về kết tủa
Mây của trời, gió mãi thuộc không trung..
Phía buồng tim vốn hoang hoải tột cùng
Mong gì nữa yêu thương về kết tủa
Mây của trời, gió mãi thuộc không trung..
Bằng Lăng đã giở mình bên cánh Phượng
Tím cả chiều hoang cho Sen trắng cô đơn
Trời tháng Năm mưa cách xa biền biệt
Nắng vàng đâu sưởi ấm
một linh hồn
Tím cả chiều hoang cho Sen trắng cô đơn
Trời tháng Năm mưa cách xa biền biệt
Nắng vàng đâu sưởi ấm
một linh hồn
Này Mít Ướt em về đi kẻo lỡ
Chuyến đò xưa vị lữ khách đã già
Bộ vest trắng mắt buồn in mặt nước
Thương hoài nơi xa vắng
ngập cỏ hoa..
Chuyến đò xưa vị lữ khách đã già
Bộ vest trắng mắt buồn in mặt nước
Thương hoài nơi xa vắng
ngập cỏ hoa..
Bạn đang xem bài thơ : Thương hoài nơi xa vắng tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.