Viết Cho Mẹ ... Viết Cho Tôi
Mưa mắc võng ngang đường trơn xóm nhỏ
Hát vu vơ câu rả rích trầm buồn
Lũ trẻ con mắt trong veo hớn hở
Phơi chân trần chạy nhẩy dưới mưa tuôn
Hát vu vơ câu rả rích trầm buồn
Lũ trẻ con mắt trong veo hớn hở
Phơi chân trần chạy nhẩy dưới mưa tuôn
Mẹ ngồi đó bên hiên chiều quãng vắng
Mái tóc xanh sương trắng đã phủ dầy
Vai áo mẹ bạc nhiều sau mưa nắng
Trông mẹ gầy... sóng mắt chợt cay cay
Mái tóc xanh sương trắng đã phủ dầy
Vai áo mẹ bạc nhiều sau mưa nắng
Trông mẹ gầy... sóng mắt chợt cay cay
Trọn xuân sắc mẹ vì con lam lũ
Đôi mắt nâu mẹ đong hết bão đời
Công lao đó chẳng bao giờ đếm đủ
Chưa một ngày mẹ chọn lấy thảnh thơi
Đôi mắt nâu mẹ đong hết bão đời
Công lao đó chẳng bao giờ đếm đủ
Chưa một ngày mẹ chọn lấy thảnh thơi
Ta dẫu lớn sức dài vai đã rộng
Mẹ vẫn xem là đứa trẻ khạo khờ
Bên quãng vắng người buông dài tiếng thở
Con thấy lòng...Xót quá mẹ hiền ơi!
Mẹ vẫn xem là đứa trẻ khạo khờ
Bên quãng vắng người buông dài tiếng thở
Con thấy lòng...Xót quá mẹ hiền ơi!
Bạn đang xem bài thơ : Viết Cho Mẹ ... Viết Cho Tôi tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.